Này bạn, chiều hôm nay bọn mình đi bộ cùng nhau một quãng ngắn, bạn đã nói vs tôi rằng bạn sẽ xuống Vinh học. Lúc đó tớ chẳng có suy nghĩ j trong đầu, chỉ thương cho cái xe đạp khốn khổ của tớ đang bị tẹp lốp mà thôi!?!
Nhưng bạn có biết rằng: lúc về nhà, tớ chợt nghĩ đến lời bạn nói và tớ đã khóc, fai tớ đã khóc... lúc đó tớ bỗng có cảm giac sợ hãi bao trùm, tớ nghĩ đến nhũng ngày tớ ko có bạn ở bên, tớ sẽ fai 1 mình vs những chuyện mà trước đêy bạn cùng tớ chia sẻ, tớ sợ lắm_sợ rằng sẽ ko có bạn ở bên mỗi lúc tớ buồn hay có chuyện. Sẽ ko còn hình bóng bạn ở những chỗ mà tụi mình hay ghé tới. Bây h tớ sợ và bạn có biết tớ đang muốn có bạn ở bên lắm ko?!?Nước mắt cứ trào ra, tớ ko giữ dc, sao mà nó lại cứ chảy mãi vậy?